Thợ săn tổng hội, ngoại trừ phòng tập thể thao kia thì còn những cơ sở cường hóa khác dành cho người tiêu năng.
Mấy thứ này đối với Ôn Văn rất hữu dụng, vì thế Ôn Văn tạm thời vẫn chưa muốn rời khỏi tổng hội.
Anh muốn nắm bắt cơ hội ở tổng hội để cường hóa năng lực của mình một cách tối đa, anh muốn tận dụng tất cả cơ hội mình có ở tổng hội Hoa Phủ này.
Hoạt động ban ngày của anh rất phong phú, cơ bản là chạy tới chạy lui trong tổng bộ, phát hiện cơ sở nào mới thì thể nghiệm một chút, hoặc là tới trường học tổng hội học ké.
Đúng vậy, học ké.
Ngoại trừ các khu vực thiếu hụt người siêu năng như thành phố Phù Dung Hà, phần lớn các phân hội đều không thiếu người, vì thế khi tìm được người siêu năng mới thức tỉnh đều sẽ đưa tới đây để bọn họ được huấn luyện.
Tuy người siêu năng rất hiếm nhưng toàn bộ thành phố của Hoa phủ đều đổ về nên người cũng khá nhiều, vì thế nơi này mỗi ngày đều tiến hành khóa học cho người siêu năng.
Khóa học kéo dài bảy ngày, mà Ôn Văn thì cố gắng học ké trong bảy ngày này, phần lớn chương trình học ở đây đều vô dụng với anh, nhưng một số tri thức nhỏ có thể làm anh được lợi ích không nhỏ.
Nếu như chương trình học vô dụng, Ôn Văn sẽ tới thư viện mượn tài liệu, nếu chương trình học hữu dụng thì anh mới ngoan ngoãn ngồi nghe giảng.
Về phần vẻ mặt kỳ quái của giáo viên và bạn học tham gia chương trình, Ôn Văn mới không thèm để ý đâu, biệt hiệu của anh đã là 'Biến Thái' rồi, còn gì mà không buông bỏ được chứ.
Tất cả siêu thợ săn đều có quyền học ké, nhưng siêu thợ săn chịu kéo mặt mũi tới học ké, ngoại trừ Ôn Văn thì không còn ai nữa.
Hoặc nên nói là bọn họ không cần loại chương trình học loại căn bản này, mà Ôn Văn thì chưa từng tiếp xúc loại giáo dục này, mọi thứ đều là chính bản thân anh tìm tòi ra.
Có lẽ là tất cả những gì trong khóa học này đều vô dụng đối với trạng thái đỉnh cao của Ôn Văn, bởi vì bây giờ anh có thể dựa vào thực lực ứng phó với bất kỳ phiền phức nào.
Nhưng nếu có một ngày, thực lực của Ôn Văn bị hạn chế, như vậy những kiến thức này chính là tiền vốn để anh có thể sống yên ổn trong thế giới siêu năng này.
Ngoại trừ chương trình học của người mới, còn có một nơi làm Ôn Văn lưu luyến quên lối về, đó là một tiệm Spa.
Nơi này có dược sĩ chuyên môn điều trị cơ thể cho người siêu năng, rất nhiều người siêu năng trông mạnh mẽ, nhưng thật ra cơ thể có rất nhiều vấn đề, chỉ là bởi vì sự mạnh mẽ của bản thân đã đè ép những vấn đề đó xuống mà thôi.
Ví dụ như vị người siêu năng 'Kim Cương Bất Hoại' cảnh giới Chân Tự kia....
Sau khi trải qua điều trị, Ôn Văn cảm giác trên người mình gỡ đi được một gánh nặng rất lớn, vẫn luôn gánh vác năng lực của quái vật khác, kỳ thực đối với cơ thể Ôn Văn cũng là áp lực.
Có điều làm Ôn Văn cảm thấy hứng thú nhất ở đây không phải hiệu quả thần kỳ khi điều trị, mà là món bảo vật trấn tiệm.
'Một Cây Gãi Ngứa'
Không sai, chính là cái cây gãi ngứa giá trên trời mà Ôn Văn đã phát hiện khi lướt web thợ săn trước kia.
Phần da bị cây gãi ngứa này quào qua sẽ vĩnh viễn không mắc phải bất cứ bệnh ngoài da nào, hơn nữa sẽ có được năng lực ngăn chặn các loại chất độc vi khuẩn.
Quan trọng nhất là sau khi bị quào thì ở những thời điểm cần thiết da có thể trở nên cứng rắn như sắt, khi không cần thì chỉ là da bình thường, bất cứ bộ phận nào bị nó quào qua đều có loại năng lực này.
Có thể nói, chỉ cần dùng cây gãi ngứa này quào một lần thì có thể tạo ra một người sắt!
Khó trách thứ này tuy chỉ là vật thu nhận cấp Tai Nạn nhưng lại vô giá.
Mà gãi ngứa có thể thuê được, chỉ cần trả số tiền thợ săn tương ứng thì siêu thợ săn có thể hưởng thụ loại phục vụ gãi ngứa này!
Vì vậy Ôn Văn dùng hơn hai mươi ngàn tiền săn ma gãi hết toàn thân mình một lần, không buông tha bất cứ bộ phận nào, điều này làm anh ngay cả là trạng thái bình thường cũng có được khả năng phòng ngự xuất sắc.
Đáng tiếc Ôn Văn là một người đàn ông độc thân, không thể phát huy được toàn bộ công năng cũng cây gãi ngứa này.
Đây là sắp xếp ban ngày, ban đêm thì Ôn Văn sẽ quay trở lại trạm thu nhận, tập trung nghiên cứu ba ký hiệu lấy được từ mê cung dưới lòng đất.
Trong khi tiến hành nghiên cứu thì Ôn Văn chỉ có thể chuyển thành trạng thái ngục đốc Tai Nạn, bởi vì ở trạng thái bình thường anh thậm chí còn không thể nhớ được mấy ký hiệu này.
Mà cho dù là ở trạng thái ngục đốc Tai Nạn, Ôn Văn chỉ có thể phân tích ba ký hiệu huyền bí này một chút xíu mà thôi, không phải vì thực lực ngục đốc Tai Nạn thiếu, mà là không đúng chuyên ngành, chỉ có thể cố hết sức mà thôi.
Có điều càng khó thì càng chứng minh giá trị của ba ký hiệu này thật sự rất lớn, không hề nghi ngờ ba ký hiệu này ít nhất cũng phải là cấp Tai Biến, nếu như Ôn Văn có thể khắc ba ký hiệu này lên vũ khí thì nhất định có thể nâng cao công dụng của vũ khí lên rất lớn.
Ngoại trừ ký hiệu, hai còn quái vật bắt được từ mê cung dưới lòng đất cũng đang rơi vào trạng thái uể oải, sau khi vào trạm thu nhận, chúng nó đã bị cắt đứt liên hệ với cơ thể mẹ, vì thế chúng trở nên ù lì chậm chạp hẳn.
Nhưng Ôn Văn cũng không thèm để ý tới chúng, bắt chúng vào đây chẳng qua để phong phú thêm số quái vật trong trạm mà thôi.
Ở dưới mê cung dưới lòng đất, chúng có thể dựa vào số lượng để đấu với hai trăm người siêu năng cảnh giới Đồng Hóa, nhưng chỉ đơn độc mang một con ra so sánh với quái vật cùng cấp thì thật sự không đủ tư cách.
Ngoại trừ rèn luyện, có khi Ôn Văn cũng nằm trên giường, lật xem từng tấm hình cũ.
Bỗng nhiên trong lòng có suy nghĩ muốn về thăm nhà một chuyến.
...
"Ngài Phùng, khi nào tôi mới có thể ra ngoài săn ma vậy?" Hoành Ảm nằm trên chiếc ghế sô pha đắt tiền, đối viện tới Phùng Duệ Tinh.
Phùng Duệ Tinh có chút nhức đầu day day trán: "Ngài Hắc Thập Tự muốn cậu đi theo tôi trước, vài ngày nữa thân phận của cậu sẽ có, cậu không thể yên được một chút à?"
"Yên không nổi, mỗi phút mỗi giây tôi đều muốn tìm đám người kia, để chúng phải trả giá." Hoành Ảm nhìn trần nhà chậm rãi nói.
"Thế.... cậu biết làm sao tìm được chúng không?" Phùng Duệ Tinh thở dài hỏi.
Hoành Ảm nghẹn lời, nhưng rất nhanh đã kiên định trở lại: "Tôi không biết bọn họ ở đâu, nhưng tôi tin tưởng chỉ cần mình muốn tìm thì sẽ tìm được!"
Đúng vậy, lúc này Hoành Ảm đã rời khỏi trạm thu nhận, Ôn Văn bảo cậu nhóc đi theo bên cạnh Phùng Duệ Tinh.
Khả năng của Hoành Ảm đối phó với người siêu năng quả thực rất mạnh mẽ, nhưng nếu đối phương phái người bình thường tới tìm Hoành Ảm gây chuyện, như vậy Hoành Ảm rất có khả năng là không thể đối phó được.
Dù sao thì song song với khả năng diệt trừ toàn bộ siêu năng lực, cũng tức là bản thân Hoành Ảm rất có có được siêu năng lực, nếu chiến đấu với người bình thường thì không dễ có ưu thế.
Vừa lúc dưới danh nghĩa của SRS Cơ Kim Hội vừa mở một công ty bảo vệ, Ôn Văn tính để Hoành Ảm rèn luyện một chút ở công ty.
Người đàn ông kim loại mặc vest chỉ có thể dạy Hoành Ảm đối phó với người siêu năng, mà công ty bảo vệ có thể dạy cậu ta làm sao để đối phó với người bình thường.
Đối với Hoành Ảm, Ôn Văn có một ý tưởng, chính là để cậu ta và người của công ty bảo vệ cùng làm nhiệm vụ, nếu là uy hiếp tới từ người bình thường sẽ để người của công ty bảo vệ giải quyết, uy hiếp tới từ người siêu năng thì để Hoành Ảm giải quyết.
Đương nhiên, đó chỉ là ý tưởng mà thôi, thật sự muốn làm thì còn rất nhiều khó khăn.
"Tôi cũng không cản cậu, nhưng cậu chỉ mạnh khi đối mặt với người siêu năng mà thôi, bây giờ vẫn chưa thể để cậu tự mình nhận nhiệm vụ, dưới danh nghĩa của Cơ Kim Hội có một công ty bảo vệ, cậu tới đó rèn luyện một chút đi."
"Công ty bảo vệ?" Hoành Ảm nhướng mày: "Công ty bảo vệ có thể đối phó với quái vật à?"
Phùng Duệ Tinh lắc đầu nói: "Không, nhưng có thể dạy cậu làm sao để đối phó với mặt xấu của thế giới này, nòng cốt của công ty đều là tôi dùng rất nhiều tiền đào về, có đặc công, sát thủ về hưu, cũng có vệ sĩ hàng đầu và bộ đội đặc chủng từng chấp hành những nhiệm vụ đặc biệt."
"Khi cậu tiếp nhận xong huấn luyện của bọn họ, đồng thời vượt hơn bọn họ ở mọi phương diện, tôi sẽ để cậu đi, để cậu tìm kiếm kẻ thù của mình.
Hoành Ảm nghĩ một hồi, cuối cùng cũng đồng ý: "Dù sao thì tôi cũng còn trẻ, dù sao cùng không có vấn đề gì, nhưng anh không cần huấn luyện à, anh còn yếu hơn cả tôi nữa."
Phùng Duệ Tinh cười he he: "Không cần, tôi chỉ cần kiếm được nhiều tiền là được rồi."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo